Tôi - một cô gái 20 tuổi, có gương mặt ưa nhìn, mái tóc dài đen nhánh và một làn da trắng mịn, tôi tuy không cao nhưng được các bạn trong lớp đánh giá là một trong nhưng hotgirl lúc bấy giờ và được nhiều bạn trai yêu thích và theo đuổi. Mặc dù vậy nhưng tôi vẫn chỉ dành tình cảm cho một người đó là anh, người đã cùng tôi gắn bó suốt 5 năm qua khi còn học cùng ở dưới quê. Khi đến lúc chúng tôi thi đại học, anh chọn trường xây dựng còn tôi thì vẫn yêu thích cái nghề giáo viên của mẹ nên tôi chọn trường sư phạm. Tuy 2 đứa học 2 trường khác nhau nhưng cuối tuần anh lại qua phòng tôi chơi đến chiều tối mới về. Tỉnh cảm của 2 đứa càng ngày càng bền chặt, không thể tách rời. Chúng tôi đã nghĩ đến chuyện sống chung. Trong thời gian chúng tôi sống thử với nhau không may tôi đã bị dính bầu. Vì điều kiện chưa cho phép nên tôi và anh đã quyết định bỏ thai nhi đi, đợi vài năm sau khi cả hai người công việc đã ổn định thì chúng tôi mới có con. Vì ngại vào bệnh viện lỡ gặp người quen nên chúng tôi đã tìm đến một phòng khám tư nhân để phá thai. Sau lần phá thai ấy tôi thấy mình có những biểu hiện bất thường và khí hư ra nhiều, vùng kín luôn bị ngứa rát và đôi lúc còn bị chảy máu. Những lúc quan hệ tôi cảm thấy đau đớn và không muốn tiếp tục nữa. Anh cũng đã động viên tôi, đưa tôi đi khám thì được các bác sỹ cho biết tôi bị viêm lộ tuyến cổ tử cung, nguyên nhân là do nạo hút thai không đúng cách. Khi nghe tin này tôi cảm thấy mình như bị sét đánh và thấy có lỗi, vừa bỏ đi một sinh linh bé bỏng lại vừa mang bệnh vào người. Thực sự trong khoảng thời gian ấy tôi đã suy sụp rất nhiều, chán nản, đến ăn cũng không nuốt nổi. Cũng may cho tôi, những lúc như thế này anh luôn bên cạnh và động viện tôi. Mặc dù có trách anh nhưng tôi cũng trách bản thân mình nhiều hơn, không cẩn thận nên đã xảy ra tình trạng này. Trong thời gian điều trị tại bệnh viện các bác sỹ đã cho tôi uống thuốc kháng sinh và đặt thuốc bệnh tình tôi cũng đã giảm đi. Vui mừng đến với tôi chưa được bao lâu thì căn bệnh cũ lại quay trở lại. Lúc này tôi suy sụp hơn rất nhiều, tôi già đi trông thấy. Anh vẫn thế, vẫn kiên trì động viên tôi và đưa tôi đến bệnh viện để khám thì bác sỹ cho biết tôi đã bị viêm lộ tuyến cổ tử cung diện rộng vì trong thời gian điều trị tôi không kiêng cữ nên bệnh tái phát trở lại, bệnh sẽ rất nghiêm trọng nếu như không điều trị kịp thời và rất có thể sẽ bị vô sinh. Mọi thứ với tôi lúc này càng trở nên tồi tệ hơn, tôi chỉ muốn rời xa anh và không muốn làm khổ anh nữa. Trong lúc suy sụp nhất trong bệnh viện anh đã nhớ ra trước đây chị gái anh cũng đã từng bị viêm lộ tuyến cổ tử cung và đã điều trị thành công tại một phòng khám nào đó trên Hà Nội. Anh đã gọi điện và hỏi dò chị thì chị cho biết chị đã từng điều trị tại phòng khám đa khoa 168 thanh trì hà nội. Sau 3 năm điều trị không thấy bệnh bị tái phát trở lại và chị còn cho biết dịch vụ khám chữa bệnh ở đây rất tốt. Nên chúng tôi đã tìm đến đây điều trị. Quả thật khi mới bước chân đên cửa phòng khám tôi thấy đội ngũ nhân viên tại phòng khám vô cùng nhiệt tình, không phải sếp hàng chờ đợi lâu, tôi chỉ cần đăng ký khám bệnh là đã có một nhân viên dẫn tôi đi làm các thủ tục thăm khám. Sau một hồi được một vị bác sỹ trưởng khoa tư vấn và khuyên tôi nên lựa chọn điều trị bằng phương pháp dao Leep. Quả thật là tôi cũng đã từng đặt thuốc, ngâm thuốc, và dùng mọi cách rồi nhưng không ăn thua. Khi nghẹ vị bác sỹ nữ này giải thích việc đặt thuốc hay ngâm thuốc chỉ có tác dụng ngăn chặn sự phát triển của bệnh chứ không thể tiêu diệt được những vi khuẩn gây bệnh sâu bên trong còn đối với dao Leep sẽ loại bỏ được những vi khuẩn gây bệnh sâu bên trong và thời gian điều trị cũng sẽ được rút ngắn hơn đặc biệt là không bị tái phát trở lại. Tôi cũng đã từng thử với những phương pháp như đặt thuốc, ngâm thuốc và đã từng điều trị tại bệnh viện nhưng không thấy khỏi, thấy lời bác sỹ tại phòng khám đa khoa 168 hà nội giải thích cũng có cái đúng nên tôi quyết định điều trị bằng dao Leep. Mới đầu tôi cũng khá là hoang mang và lo sợ nhưng được các bác sỹ ở đây vô cùng thân thiện và nhiệt tình nên tâm lý căng thẳng của tôi cũng đã phần nào giảm bớt. Sau một thời gian ngắn điều trị tôi cũng đã thấy bệnh của mình tiến triển lên rất nhiều và cũng không thấy khí hư ra nhiều nữa, vùng kín luôn sạch sẽ, khô thoáng. Có lẽ sau bao ngày tăm tối với cuộc đời tôi thì bay giờ tôi mới thấy cuộc đời có một tia hy vọng và thấy yêu đời hơn. Tôi cũng đã ra trường và bắt đầu kiếm tiền bằng chính những đồng lương dạy thêm của mình. Anh cũng đã có một công việc ổn định và có thu nhập khá cho một gia đình. Chúng tôi cũng đã nghĩ đến hôn nhân và đến nay chúng tôi đã có tin vui là một bé gái 3 tháng tuổi, xinh xắn, đáng yêu. Được như ngày hôm nay có lẽ tôi rất biết ơn các bác sỹ tại phòng khám đa khoa 168 hà nội đã giúp tôi tìm được hạnh phúc cho cuộc đời mình.Nguồn: viemlotuyencotucung.org/toi-da-tung-mac-cam-khi-bi-viem-lo-tuyen-co-tu-cung.html