Các ngày mưa dầm rinh rích, trùm áo tơi chạy ra góc tuyến phố tậu vài trái bắp luộc nóng hổi bốc các loại chè ngon tương đối nghi ngút, về xúm nhau ngồi cạp thì ko còn gì thú vị bằng.Các bậc cao niên ở Mỹ Tho nhớ rằng, các người phụ nữ bán bắp luộc đã có mặt ở các góc chả cốm tuyến đường từ lâu lắm, mẹ truyền con nối qua rộng rãi thế hệ, và họ chỉ bán độc nhất vô nhị giống bắp nếp đặc sản của miệt Chợ Gạo. Trái bắp nếp của vùng Chợ Gạo thật đặc sắc, hạt trắng đều tăm tắp và dẻo, ngọt không thể tả, hút hồn thị dân. phổ quát người nhắc rằng, đã là dân miền Tây, thì ai cũng có 1 lần cạp bắp luộc, vừa ăn vừa xuýt thoa, hít hà vì hot, vì vị ngọt nhạt, dẻo thơm. Hồi Đó, thập niên 1980, miếng rẫy của gia đình tôi trồng hết mùa bắp này tới mùa bắp khác. Cuốc rẫy, trỉa hạt, ngày hai cữ tưới nước, cực không kể xiết. Tôi còn nhớ, mẹ tôi chỉ trồng giống bắp Buôn Ma Thuột, trái nhỏ, hạt màu tím than đều tăm tắp, dẻo ngọt không thua gì bắp nếp ngày nay, nhưng giống bắp chậm tiến độ hiện tại đã tuyệt chủng. khi thu hoạch bắp trái, mẹ tôi ít lúc bán nguyên rẫy bắp cho lái buôn mà chịu khó bẻ bắp về, luộc chín rồi với ra chợ ngồi bán lẻ từng chục. với phổ quát thị dân, bắp luộc (và bắp nướng mỡ hành) là 1 thứ quà quê trên cả hoàn hảo. mới đây, 1 anh bạn ở Mỹ về thăm quê, ngày nào cũng tậu tìm vài trái bắp luộc để… cạp, mà phải là bắp nếp Chợ Gạo chính hiệu hắn mới chịu ăn.3Nguồn:hoahoctro thế ra, tay Việt kiều này trước khi định cư ở xứ người, cũng từng là 1 “tín đồ” của món bắp luộc quê nhà. Hắn đề cập, ở bển, phổ quát lúc thèm cạp một trái bắp luộc đến rơi nước mắt. Mà ko riêng gì hắn, hàng nghìn, hàng chục nghìn người Việt xa quê mỗi lúc có dịp ngồi lại bù khú có nhau, ai cũng kể thèm được ăn một trái bắp luộc của quê hương. từ nhu cầu này, doanh nghiệp MT ở Mỹ Tho đã sắm tìm bắp nếp Chợ Gạo về luộc, cho vô bịch nylon hút chân không, cấp đông, bảo quản ở nhiệt độ dưới 18 độ C rồi xuất khẩu thẳng sang Mỹ dùng cho các vị Việt kiều đang nhớ quê hương.nguồn:cuadongsach Nghe đồn, trái bắp luộc đông lạnh của MT mang thể bảo quản lâu đến 2 năm, mỗi tháng đơn vị này bán hết 50.000 trái bắp luộc ở thị phần Mỹ, mà vẫn không đã cơn thèm của người Việt xa quê, nên đơn đặt hàng cứ tới tấp bay về. Cũng cần đề cập thêm rằng, vị giám đốc công ty MT là một Việt kiều sống lâu năm ở Mỹ, biết được nhu cầu thèm… cạp bắp luộc của các người Việt xa xứ, nên lúc về nước khiến ăn ông đã chọn mặt hàng này để xuất khẩu. Nhưng anh bạn Việt kiều của tôi kể, ăn được trái bắp luộc bên Mỹ ko dễ, phải chạy xe tới các siêu thị của người Việt tìm mua, về nhà phải hấp hot lại, ăn để vơi bớt nỗi nhớ quê nhà chứ không thể sánh bằng trái bắp ngọt ngào nóng sốt vừa thổi vừa ăn ngay tại góc tuyến đường ở Mỹ Tho, bên loại xe đạp thồ bán bắp cũ kỹ và cô gái miền quê Chợ Gạo duyên dáng, má lúm đồng tiền, nụ cười tươi thắm.