Có lần khi nghe đến địa danh New Zealand lập tức trong đầu tôi nghĩ ngay đến một danh thắng thơ mộng nào đấy ở Châu Âu nên cũng không dám mơ rằng có ngày được đặt chân đến. Bỗng một ngày đẹp trời, trong lần đi công tác đến Melbourne ở Úc, tôi muốn ở thêm vài ngày để thưởng ngoạn thì thấy đất nước New Zealand nằm cách lục địa Úc Châu chỉ 2 tiếng bay. Say khi xong thủ tục visa nhập cảnh và hoàn tất các vé máy bay khứ hồi, tôi lên đường bay sang Queenstown, quá cảnh tại Auckland. Tôi còn nhớ rõ mồng một cảm giác háo hức đấy, khi bước lên chuyến bay Air New Zealand. Gần tới Queenstown, máy bay băng qua những dãy núi tuyết hùng vĩ, cảnh tượng hết sức ngoạn mục. Dù là mùa xuân nhưng tuyết vẫn phủ trắng những đỉnh núi sừng sững, ngồi trong máy bay liếc nhìn một quan cảnh tưởng chừng như chỉ có trong phim “Chúa tể những chiếc nhẫn” khiến tôi cảm giác như được mọc thêm đôi cánh và nâng nhẹ cơ thể phiêu lưu trong chốn cổ tích. New Zealand được mệnh danh là vùng đất của Kiwi — Kiwi là loại trái cây đặc trưng của vùng này, cây Kiwi là loại giống leo theo giàn giống như dưa leo ở xứ ta, Kiwi sang xứ mình thì đắt đỏ nhưng bên này người ta mua rẻ như là dân mình đi mua cà chua. Kiwi cũng là tên gọi của một giống loài thú đặc biệt, thuộc loài chim không cánh mỏ nhọn và có cơ thể rất nhỏ, được xếp vào loại có nguy cơ tuyệt chủng cần bảo tồn. Kiwi cũng được sử dụng để chỉ con người, nếu như có một vị khách nước ngoài nói ” I’m Kiwi” tức rằng ta phải nhận ra ngay họ đến từ New Zealand. Thủ đô của đất nước này là Wellington chứ không phải là Auckland như mọi người vẫn thường nghỉ. Tôi hạ cánh xuống sân bay Queenstown, sau khi bước cổng quét an ninh tôi bị giữ lại sau khi bị những con chó to đùng hửi hửi cơ thể mình, bên cạnh những nhân viên an ninh to con và lực lưỡng trong trang phục áo đen. Tôi bị giữ lại chỉ vì… mấy quả cherry và táo mang qua từ nước Úc trong ba lô, họ ra hiệu cho tôi bỏ những loại trái cây đấy vào sọt rác, tiếc của, tôi đứng đấy cắn mấy miếng rồi cũng đành bỏ mấy trái táo ăn dỡ vào thùng rác. Nguyên tắc này đơn giản là nhằm giúp hạn chết các loại sinh vật ngoại lai gieo mần trên đất nước New Zealand, đó là nguyên nhân gây nên dịch bệnh lạ hoặc các loài sinh vật lạ phát sinh và gây hại đến các động thực vật bản sinh. Chưa hết, nhân viên an ninh còn mời tôi vào một căn phòng riêng để… khẩu cung. Họ bắt tôi ngồi đợi, tôi nhìn thấy họ mở hết hành lý của mình để kiểm tra. Họ còn lấy giấy quỳ để kiểm tra ma túy, sau đó bảo tôi cởi quần áo khoác ra để kiểm tra. Xong, họ hỏi tôi hàng loạt câu hỏi như: “đến đây làm gì?”, “Đi những đâu?”… tôi cũng hơi lo vì dù đã có visa nhưng tôi có thể vẫn bị từ chối nhập cảnh vì những lý do không rõ ràng. Tất nhiên những quốc gia phát triển họ lo sợ những lao động trẻ sẽ di cư trái phép để ở lại làm việc. Sau 30p khẩu cung, tôi thu gọn hành lý rồi bước ra khỏi sân bay hòa chung vào một đoàn khách Trung Quốc náo nhiệt. New Zealand chào đón tôi bằng một thời tiếng se lạnh 16 độ nắng dịu và thời tiết cực đẹp của giai đoạn xuân hè. Bắt taxi về khách sạn, tôi chọn một khách sạn 5 sao Hilton cách trung tâm thị trấn khá xa nhưng không gian yên tỉnh và rất đẹp. Phòng tôi ở có ban công nhìn ra hồ Wakapitu tuyệt đẹp của Queenstown, hồ xanh ngắt hiền hòa, điểm thêm những tán cây lá vàng và những con chim hải âu bay chao lượn trên không trung, những con vịt trời sà xuống mặt hồ yên tỉnh là thả mình bồng bềnh theo những con sóng lăn tăn như đang tạm nghĩ giấc. Ban công khách sạn nhìn ra bờ hồ. Khách sạn Hilton Khách sạn nhìn từ bến tàu cano Những con vịt trời khiến khung cảnh thật bình an. Dãy khách sạn được sơn màu trắng tinh khôi đằng sau là dãy núi tuyết. Bến cầu đi bộ chừng 15p từ khách sạn. Những chiếc cano đưa du khách du ngoạn trên hồ. Tôi thả hồn theo mây trờ sóng nước mỗi khi bước ra ban công khách sạn. Cảm giác đói bụng ập đến xe hơi đưa khách ở khách sạn miễn phí đến trung tâm, một thị trấn tuyệt đẹp được quy hoạch rất chuẩn mực. Những ngôi nhà và khu nghỉ dưỡng được đặt trên những lưng chừng đồi, những bãi cỏ xanh mướt và những hàng quán nhộp nhịp trong khi thị trấn khiến không gian trở nên rất sinh động. Bước vào một quán ăn nhanh mua nổi tiếng mua 1 ổ bánh Humbarger khổng lồ với giá 300k VND/1 chiếc. Queenstown là một thành phố đắt đỏ, chi phí ăn uống sinh hoạt cực kỳ đắt. Xem chi tiết tại đây: http://bit.ly/2QXUPE3 Queenstown được chọn làm bối cảnh chính trong bộ phim “Chúa tể những chiếc nhẫn”, tôi cũng không phủ nhận về chuyện vùng đất này có một thiên nhiên trời phú hết sức tuyệt đẹp, mà ai đã đến đây rồi sẽ phải ra về với một tâm hồn quyến luyến như bị nữ hoàng thiên nhiên mê hoặc. Tôi say đắm với tất cả những quan cảnh tôi đã đi qua tại Queenstown.